Bởi vì em nhớ anh thôi …

Posts tagged “Tình yêu :x

Bảo


Là ta chưa từng viết về Lạc, dù với ta Lạc là bảo bối, là người ngay từ đầu ta đã yêu thương hơn trong chuyện tình này. Nhưng ta lại mới chỉ viết về thúc.

Là ta thiên vị thúc hả? Không hề, chỉ là, ta thực yêu thích thúc, mà lại cứ nghe mấy người mắng chửi thúc, nên bênh thúc, còn bảo, căn bản có ai mắng đâu mà bênh.

(more…)


Đơn giản là viết về thúc


Uhm, sáng đã viết một bài, tối sau khi họ war nhau đã muốn viết một bài, nhưng ngại.

Lúc nhìn thấy comt “ta càng ngày chán đại thúc, anh già rồi sao mà trẻ con thế” , ta cảm thấy rất đau lòng , ta muốn nói gì đó nhưng bốc đồng nhảy vào comt, liệu có gây ra war ko?

Thôi ta lại về góc nhà của ta tự kỷ a. *vẽ vòng*

Ta ko phê phán gì bạn ấy đâu, vì ta cũng đã một thời như thế, cả ngày ngồi mắng chửi thúc để bớt đau.

Từ sau khi ta nhận ra được con người thật của thúc, thì ta thực cảm thấy thương thúc nhiều lắm.

Cuộc đời của thúc vốn dĩ ko bình dị ko hạnh phúc như phần lớn chúng ta, tuổi thơ của thúc cũng chẳng cách nào để gọi là hoàn hảo.  Có lẽ ai theo dõi hai người cũng đều đã nhìn thấy hình ảnh bụi bặm, cũng biết về những mối tình trước đây của thúc. Và cũng thấy stt của thúc thật bỉ, thấy thúc mắng chửi người thật vô lối. Vì thế nên mọi người nghĩ thúc trẻ con chăng?

Thúc đã đầu ba (thực ra là 28 TT^TT mới bị bà bà khinh bỉ, nhưng hem sửa đâu, để lại cho nhớ, lần sau hem tái phạm nữa =~=) , đã lăn lộn trên cuộc đời khắc nghiệt này hơn ba chục năm ròng. Dù là bé hay là đã lớn, dù là đi học hay đi làm, ta tin chắc rằng, thúc trải qua không hề ít khó khăn. Nhưng hình ảnh của thúc mà chúng ta đang thấy đây là gì? Là một con người thành đạt về nghề nghiệp, là một người có chỗ đứng trong xã hội.

Nghề mà thúc đang làm, là một nghề ta vô cùng yêu thích, là một ngành cần thực lực, cần khéo léo, cũng là một ngành muốn sống cần phải hất đổ người khác. Vậy mà thúc đã trụ lại được, đã trở thành một người nổi tiếng. Ta thực sự thích những bức ảnh thúc chụp, nó mang lại cảm giác kiêu kì lắm, nó sang trọng, nhưng nó lại ấm áp, sao nhỉ, giống như ánh nắng ban mai.

Thúc giống như một cây xương rồng mọc đầy gai, tủa ra xung quanh, đối xử lạnh nhạt hay mắng chửi người khác. Thúc cũng lại giống như một dòng nước ấm áp chảy lững lờ, hờ hững. Dù có đôi khi bốc đồng nhưng ta tin thúc làm gì, nói gì đều có lý do của riêng nó.

Thúc là một người bình thường như bao người khác, cũng có hỉ nộ ái ố, cũng có lúc buồn bực khó chịu trong người, thúc chẳng phải thánh nhân để lúc nào cũng tỏ vẻ ta bình tĩnh, ta vui vẻ, ta thế nọ ta thế kia để người khác vừa lòng. Áp lực công việc chưa đủ hay sao mà bắt thúc phải lúc nào cũng đeo cái mặt nạ đạo mạo chứ?

Mọi người hãy bình tĩnh một chút, hãy thử nghĩ xem, một người như thúc có thể là loại người càng lớn càng trẻ con, thích đi làm nũng hay ra vẻ này nọ sao?

Bên trong thúc là mềm yếu thế nào, mọi người thực sự ko thể nhìn ra sao?

Lạc là bảo bối của ta, ta rất rất rất yêu Lạc (ta có thằng bạn hơi giống Lạc, ta dung túng cho nó vô điều kiện). Nhưng điều đó không có nghĩa là lúc nào ta cũng bảo vệ Lạc mà đổ lỗi cho thúc. Xét cho cùng, tình yêu của họ cũng đâu đến lượt chúng ta phán xét. Nếu họ chỉ là hai người bình thường, ko có chúng ta ngày ngày nhảy vào xét đoán, có lẽ họ sẽ thanh thản hơn.

Những điều ta biết về thúc, cảm nhận về thúc có lẽ ko đc sâu sắc, tâm huyết như bà bà a.k.a Meow xinh đệp a, nhưng là ta đau lòng, ta muốn nói về thúc của ta.

Xin đừng phán xét thúc, đừng nói thúc thế này hay thế kia khi bạn chưa hiểu rõ về thúc.

Ta chỉ muốn nói đơn giản như thế thôi a.

Hi vọng mọi người sớm quán triệt được tinh thần, bớt đau lòng và suy nghĩ cho họ nhiều hơn một chút, đừng tăng thêm áp lực khiến họ mệt mỏi.

Dù sau này bước chân của họ in dấu ở nơi đâu, ta vẫn hi vọng rằng đó là dấu chân của hạnh phúc.

P/s 1: Ảnh thúc một mình, ta đều cảm thấy cô đơn lắm lắm, cảm giác bóng dáng thúc cô độc thật lẻ loi :-<
P/S 2: Ta đang nghĩ đến cảnh thúc chụp ảnh minh hoạ Tinh linh ca cho bảo, ta thực muốn khóc TT^TT


Một ngày sau khi họ chia tay


Trước đây ta đã từng viết rằng, họ khiến cho ta khi vừa nghĩ đến là khoé miệng bất giác mỉm cười. Nhưng thực ra là vì họ, lần đầu tiên ta khóc lên khóc xuống như thế.

Dạo này ta bị đau mắt, nên buổi tối đi ngủ rất sớm, vẫn là không biết gì nhiều. Sáng hôm qua, đi tập múa về xong, ta nhận được tin nhắn họ chia tay, ta rất bình thản, nghĩ rằng, họ lại chó mèo gì đó. Ta tiếp tục ăn cơm, nhắn em ta đợi 10 phút, sau đó ta vào wb của Lạc, khi vừa nhìn thấy những dòng chữ trên qt….ta cũng không biết cảm giác lúc đó của ta là gì. Nt lại cho em, ta nói ss cần yên tĩnh. Và ta khóc. Nước mắt cứ thế từng giọt, từng giọt rơi xuống, ướt đẫm.

Phải, lý trí của ta vốn dĩ đã biết rằng cái ngày này sẽ đến, dù là sớm hay muộn. Lý trí của ta biết rằng ko có cái gì trường tồn mãi mãi, nhất là thứ mơ hồ như tình yêu, một thứ được sinh ra nhờ một loại hoocmon sẽ có lúc cạn kiệt.

Nhưng, ta cũng có trái tim như bao người khác, ta vẫn hi vọng rằng cuộc sống hạnh phúc của họ sẽ thật lâu, con đường họ đi cùng nhau sẽ dài thật dài, sẽ tay trong tay đến lúc ta rụng hết răng =~= .

Cuộc đời chúng ta đang sống là thực tại. Là nơi ly hợp vốn là chuyện thường tình. So với miễn cưỡng ở chung hành hạ lẫn nhau, dứt khoát chia tay có lẽ lại là tốt nhất. Ta vẫn là nghĩ như vậy nên chưa bao giờ phản đối chuyện ly hôn.

Cảm giác của ta khi họ phân ra là mất mát, là hẫng hụt, là cơn đau nhẹ nhàng thấm dần vào tim, đau, đau lắm.

Lần này, ta cảm thấy rất thật, lần này nỗi đau ập đến rất nhanh, khóc cũng rất nhiều.

Cánh cụt hỏi ta, tỷ nghĩ giờ họ thế nào? Ta trả lời em như những gì ta nghĩ, ta nghĩ rằng họ cùng nhau ăn một bữa cơm, dọn dẹp đồ đạc, dặn dò một vài câu bâng quơ, chúc phúc lẫn nhau và quay người ra đi.          ( Ta mà ở đó sẽ lại khóc đến bị đau đầu TT~TT )

Vẻ ngoài là bình thản nhưng bên trong có biết bao nhiêu đau thương?

Sau cả một buổi chiều được bà bà an ủi, ta ngồi bó gối nhìn ra bầu trời xám xịt, tâm bình lặng, ko suy nghĩ gì hết. Nhưng khi nhìn wb họ, quả thực lại muốn khóc.

Sau một buổi tối đi khuân đồ nằm lăn lăn chọc chẹ lũ em ở nhà, ta nhắm mắt đi ngủ, lại nghĩ đến họ giờ này ra sao?

Phải, lúc này, giống như bà bà, ta đang thực bình thản, thực sự không nghĩ nữa.

Họ ở bên nhau quãng thời gian đó, họ đã hạnh phúc. Niềm hạnh phúc đủ để khi nhớ lại liền mỉm cười .

Giờ họ đã phân ra, dù cho là lý do gì, tất cả đều không còn quan trọng nữa, nếu họ nghĩ nó sẽ khiến họ hạnh phúc. Vậy ta liền chúc phúc cho họ.

Đã từng viết: “Dù sau này có ra sao, là tiếp tục nắm tay nhau hay là mỗi người một ngả thì ta vẫn sẽ tiếp tục theo dõi cả hai người, yêu thương cả hai người. Đoạn tình cảm mà hai người họ có với nhau ta sẽ mãi mãi lưu giữ trong một góc của tim ta, mãi mãi trân trọng nó.” Thực ko nghĩ nhanh như thế nói lại câu này.

Hạnh phúc trên con đường hai người đã chọn nhé. Hãy sống thật với bản thân mình hết mức có thể để thấy cuộc đời này vẫn còn tươi đẹp.

Vẫn sẽ ở bên hai người, vẫn sẽ dõi theo từng bước hai người đi.

Ta ko cần gì cả, ta chỉ cần cho ta một hi vọng nhỏ nhoi, đến khi răng ta rụng, ta vẫn còn có thể nhìn thấy họ nắm tay nhau bên khung cửa sổ đầy gấu bông.

 

sẽ nhớ mãi hình ảnh này, cả hai người đều đang mỉm cười rất hạnh phúc


To you sub, tặng cánh cụt cưng :x


Đây là quà tặng bé cưng cánh cụt ;)) ” Cố gắng mà đỗ đại học sang chỗ bảo cho tỷ tỷ này đi vs nhé cưng :x “

Tìm thấy clip này rất tình cờ, là từ em Mei Chan a.k.a Nhược Nhược hỏi một clip về bảo và thúc trên youtube nên mới mò lên ngó nghiêng.

Bời vì thực sự thấy cảm động, thực sự rất thích nên con ỉn lười biếng đã down về trans và sub trong vòng một tối.

Tuy nhiên hem biết làm sao ( chắc bị kì thị ) nên là hem encode đc TT~TT nên đã nhờ ss Ansa iu quý làm giúp.

Đây là lời của những bạn đã làm clip, ta trích lại nguyên văn

“I think with Jlaw’s love to Kirio, those words are what he wants to say with his little wife ^^ So ‘To you’ means ‘From Jlaw to Kirio’ ^^ ~”

Tạm dịch là “Tôi nghĩ đây là những gì J.law muốn nói với Kirio vợ của anh ấy. Vì thế ‘To you’ có nghĩa là ‘J.law gửi Kirio’ “

Cuối cùng là ta tiếng Anh cùi bắp, sub lần đầu tiên làm ko có hiệu ứng luôn =~= nhưng vẫn mong mọi người xem vui vẻ, có gì sai sót xin bỏ qua a. Iu mọi người nhiều :*

Music by: Strathglass – Phil Cunningham
Video by: wachan
Trans + sub: Yuyu ỉn
Encode: ss Ansa :*

 


Kí thụ part 2


Ta mới mò được hàng bảo xinh đẹp dễ thương a :x:x:x

Uhm, tỷ tỷ này ở Thẩm Dương đến Bắc Kinh tham gia kí thụ

Hình của tỷ ấy có chất lượng nhất trong số những hình mấy bữa nay thấy a :x

Lục lục đại tỷ hốt hình về nhà hem xin phép, tỷ tỷ đã trích dẫn về wb của tỷ ấy và có vẻ ko vui

Lục lục đại tỷ đã bay vào đại khái cũng coi như xin lỗi

Ta ôm về đây chắc ko sao đâu nhỉ *suỵt suỵt*

Uhm, ta nhặt thêm được một ít từ wb của bạn của tỷ tỷ kia

hị hị bảo đẹp quá:x

Ảnh chuẩn quá :x

Ta phát hiện, họ là đại gia a TT^TT

Ôi ôi nhìn mấy quả máy ảnh siêu khủng cộng bộ sưu tập đủ các loại gốc gác của đam mỹ, anime, yaoi,…. đĩa, báo về JYJ và vé máy bay xem JYJ biểu diễn

Ôi ta muốn đi theo đại gia TT^TT

 

 

 

 


Hình kí thụ tại Bắc Kinh


Hề hề

Ta vốn định bò bò lết lết xong đoản văn mới trồi lên lại

Nhưng mà hm nay nghỉ học ở nhà

Lại đúng ngày kí thụ của bảo

Heo bà bà ngủ roỷ

Hắc hắc, thế nên ta trồi lên post ảnh cho mọi người cùng bấn á ;))

Chỉ có ảnh thôi ha

Ta tài hèn sức mọn lớm

Xem tạm ảnh rồi đợi bà bà dậy nha:x


Bảo comeback home o(≧▽≦)o o(≧▽≦)o


Edit cực thô mang tính chất tự sướng 100% nhằm thoả mãn những ngày lót gạch đợi heo bà bà và Fox mỹ nhân lê lết tới :”>

<<Tinh linh ca>>  Trạm ký thụ thứ tư – Bắc Kinh. Ngày 17 tháng 9 năm 2011, lúc 14:00 – 16:00, hội sách Địa Đàn Bắc Kinh được tổ chức ở Phương Trạch Đàn phía Đông của cổng Bắc trong công viên Địa Đàn, số 2 phố An Định Môn, khu Đông Thành, thành phố Bắc Kinh.

<stt Lạc bảo lúc 17h23 ngày 3/9>

*tung bông* *tung kẹo* *tung bánh* *tung tim* *tung tá lả* *tung chíu chíu*

*gào thét* bảo sắp về Bắc Kinh

Bảo sắp về nhà

Bảo sắp về với lão tôm *hú hét*

*phát điên* *phát điên* *phát điên*

p/s 1: địa điểm diễn ra được sự trợ giúp của ss Dennis Q, chủ động BT & MA
chúng ta cùng cảm ơn ss nào *tung bông*

p/s 2: ta đã lực bất tòng tâm với cái địa điểm rồi a TT^TT
ta chỉ kiếm ra được công viên Địa Đàn gần nơi diễn ra thôi a, post cho mọi người xem tạm

Công viên Địa Đàn ở phía ngoài An Định Môn, được xây dựng vào năm Gia Tĩnh cửu niên nhà Minh (1530), diện tích 42,7公頃 - một đơn vị đo lường của TQ ( QTkk để là công khoảnh -___- thôi ta để nguyên )

p/s 3: TT^TT trong lúc bấn loạn ta đã trót quên 14 là sinh nhật bảo *đập đầu* TT^TT

Hãy cứ hi vọng 17 kí tặng 14 bảo comeback a

*lầm bầm* *lầm bầm*

p/s 4: *hú hét* ngày 10 bảo về Bắc Kinh rồi a   o(≧▽≦)o o(≧▽≦)o *lắc mông, lắc mông*
stt hãy đợi heo bà bà lết lết tới, ta lười a, hem muốn tìm hiểu ý tứ sâu xa =))

Tóm lại ngày 10 bảo về nhà rồi, tóm lại bảo sẽ ăn sinh nhật với thúc thúc *phát điên phát điên*

À, heo bà bà nói bảo sợ máy bay.

Bảo sợ a, còn ta, một năm đi 4 lần, ta ghét máy bay >”<, ngoại trừ việc ngồi máy bay nhìn mây rất đẹp ra thì ta cực ghét cảm giác đi máy bay. theo ta thấy là thống khổ vô cùng, thế này không được mà thế kia không xong >”<

p/s 5: =))=))=)) *lăn lăn* lão tôm kêu “ta thật sự rất già [phát điên] ” hảo đáng yêu :x:x:x


==” vừa mới khen lão đáng yêu xong, stt đã mất tăm không còn tung tích = =|| bảo sắp về tự kỷ đây mà: ))


Viết cho ta (trá hình khoe hàng cấm =)) )


Hôm qua ngồi cập nhật thông tin của Lạc bảo và Hạ thúc a.k.a lão tôm sông đến 1h sáng. Sau 3 tuần “thoái ẩn giang hồ” ở nhà đọc truyện đến lòi cả mắt, đột nhiên ta nhận ra một số thứ rất khác…

Xem nào, cũng giống như heo bà bà, ta biết đến Lạc bảo và lão tôm khi sa chân lỡ bước vào nhà Fox mỹ nhân :x. Thực ra là ta vào copy “Cổ mộ kỳ duyên” về đọc rồi mới mò ra tình yêu lớn này của Fox, rồi nó rất nhanh cũng trở thành tình yêu lớn của ta.

Vỗn dĩ  cả thèm chóng chán, ta ko thể yêu cái gì đến phát cuồng hay chỉ cần nghĩ đến lại ko kiềm chế được nở nụ cười. Nhưng tình yêu này đã lần đầu mang đến cho ta điều đó trong thời gian dài như vậy.

Ta là một hủ nữ, tất nhiên vốn đam mỹ là ko ít, lại luôn hi vọng có thể tìm được một tình yêu nam nam có thể lặng lẽ nắm tay nhau, ở bên nhau như trong truyện. Nhưng tất nhiên ta tự mình có thể hiểu được cuộc đời vốn dĩ không đẹp đẽ hoàn hảo đến vậy. Tình yêu lại càng khó có cái gì gọi là “khắc cốt ghi tâm” vĩnh viễn ko rời. Nhất là đối với thế giới thứ 3, thế giới tồn tại chủ yếu với từ bạn tình chứ không phải người yêu, cái thế giới đầy khắc nghiệt. Biết thế nhưng vẫn là mong muốn được nhìn thấy một tình yêu thực, tình yêu có hơi thở mạnh mẽ chứ không phải tình yêu lặng lẽ ở trong những trang giấy mà ta ngày ngày đọc.

Thú thực là lúc đầu, thu hút ta chính là ngoại hình của bảo và lão tôm :”>, ngại quá, mà sự thật là thế.

Ta tìm thấy bảo và lão tôm vào một ngày tâm trạng không tốt của tháng tư. Vì tính cách của ta nó rất là khác người và cũng sống xa gia đình nên rất hay bị tự kỷ , thật tình thì yêu đôi này rồi, trình độ tự kỷ của ta chỉ có tăng chứ không có giảm.

Ngày ngày ôm lap-chan hóng hớt chuyện của hai người, vui thì vui theo, có chuyện xảy ra là bắt đầu tự kỷ. Cũng chẳng hiểu sao lại yêu bảo hơn lão tôm, phải chăng cùng tuổi (đùa thôi *cười*). Có lẽ là ảnh hưởng từ những người đi trước, cũng có thể bởi vì bảo là thụ, mà có khi bởi bảo khả ái hơn. Ai mà biết được. Tóm lại những lần tự kỷ đều là nhảy lên fb hoặc sang nhà Fox ngồi tụng kinh mắng chửi lão tôm.

Ta đã từng đọc được một stt trên fb có ý đại khái là mọi người đều bênh vực bảo nhưng có ai thực sự suy xét kỹ về lão tôm ko. Quả thật khi đó ta chẳng thấy gì, cũng chẳng  để ý, vấn tiếp tục bảo bảo bảo. Thời gian trước đúng là như vậy, nhưng đột nhiên hiện tại ta đã nghiệm ra một điều mới, nó khiến ta yêu thương lão tôm hơn cả bảo bảo.

Biết nói sao nhỉ, có một chân lý rất cũ mà ta đột nhiên lại quên. Người càng tỏ ra mạnh mẽ lại càng là người yếu đuối. Thức đêm ngồi đọc stt của lão tôm, tự nhiên ta nghĩ đến câu này có lẽ là thực sự đúng vs lão. Ngoài mạnh thì trong yếu. Lúc nào cũng xù lông nhím lên nhưng biết đâu được trong lòng có biết bao nhiêu khó chịu, bao nhiêu bi thương. Lão đã kinh qua gần nửa cuộc đời, chuyện tốt chuyện xấu đều trải qua không ít, nhưng cuộc đời vẫn còn dài, nào ai biết trước sẽ có chuyện gì xảy ra. Rất cần rất cần một người ở bên cạnh mang lại bình yên.

Họ đã bên nhau gần 4 năm, bảo đã trưởng thành hơn, trầm ổn hơn và mị lực cũng mê người hơn. Còn lão tôm, so với lúc trước, gần như không thay đổi gì cả.

Họ đã ở cạnh nhau gần 4 năm, còn ta mới chỉ biết đến họ vài tháng.

Dạo gần đây ta lại có cảm giác bảo có khí chất của một ôn nhu công, của lão tôm thì ta ko biết nên xếp vào loại thụ nào. Lão tôm chăm chút cho bảo đầy đủ, còn bảo đáp lại sự chăm sóc ấy bằng sự thấu hiểu, “lạt mềm buộc chặt” chăm chút cho bên trong yếu đuối của lão.

Từ chỉ thích bề ngoài, dần dần ta đã yêu thích tình yêu của họ, yêu thích cái cách mà họ yêu nhau và bây giờ là yêu thích vô cùng chính bản thân hai người họ. Dù sau này có ra sao, là tiếp tục nắm tay nhau hay là mỗi người một ngả thì ta vẫn sẽ tiếp tục theo dõi cả hai người, yêu thương cả hai người. Đoạn tình cảm mà hai người họ có với nhau ta sẽ mãi mãi lưu giữ trong một góc của tim ta, mãi mãi trân trọng nó.

Chỉ là một vài dòng cảm nhận vu vơ của ta thôi. Đột nhiên muốn viết, viết cho chính bản thân ta.

Tất cả chỉ là cảm nhận cá nhân thôi a, đề nghị thân bằng cố hữu hem được ném gạch ta nha *né*

Và bây giờ, với sự đồng ý của heo bà bà a.k.a Meow xinh đệp, ta khoe hàng a =))




Ảnh trên wb lão tôm

Lạc bảo hảo gầy a TT^TT

quá quá quá gầy ấy TT____TT

Nhìn eo của bảo kìa, ghen tỵ >”<


lão tôm


lão tôm đúng là bị tự kỷ với chữ già, đòi 40 tuổi tự sát TT^TT

Điều tất lẽ dĩ ngẫu là hủ sẽ xông vào gào thét đòi “công đạo” cho Lạc bảo ( ta hem biết tiêng bông ko ta cũng xông vào phá chiến trường cho nó to tí nữa :)), ta là loại người sợ giang sơn ko loạn đó mà ;;) )

Điều tất nhiên tiếp theo là lão tôm sinh khí

Và tiếp theo nữa là stt mắng mỏ mắng mỏ hủ ra đời

Lại còn mắng ko có não hẳn hoi

lão ko biết rằng, đụng đến lão và bảo thì não đã tự động cho ra rìa từ lâu rồi, chỉ còn tim thôi =))))))

*lăn lăn* ta cũng thế =))))))))))))

Giờ lại đang mắng mỏ trực tiếp một hủ nào đấy, đích danh luôn TT^TT

Có vẻ sinh khí lắm rồi đó a ==”

p/s: vs cái bản mặt này, 40 tuổi lão cũng chưa già được đâu =))))))))))))))))

chưa kể PTS thì 60 hay 70 cũng ko thành vấn đề, vẫn miễn cưỡng coi như vô cùng xứng đôi vs Lạc bảo

*lăn lăn* chết xuống âm tào địa phủ vẫn vô cùng vô cùng xứng đôi


Lạc bảo bảo và lão tôm sông


*tung bông* *tung hoa* *tung kẹo* *tung bánh* *tung tim*

Lạc bảo mỹ nhân đã trở lại và lợi hại gấp trăm lần :x:x:x:x:x:x

stt của Lạc và của lão tôm đợi Meow iu về dịch, ỉn ta hớn hở ăn theo thôi :D trong lúc mơ lười biếng đang phải lết lết dọn nhà :))

Tình hình hiện tại là hình Lạc mỹ nhân 14 tuổi, cụ thể là hình trong bài viết này, đang cùng lúc ở trên wb của Lạc mỹ nhân và lão tôm sông :))))))))))))))))))))

stt của tôm sông thì theo ta hiểu, đại ý là tuổi 14 của mỹ nhân kỳ thực ko xa xôi còn của lão đã là lâu lắm rồi, như là 2 thế giới hay cách 2 thế kỷ gì đó ( trình độ của ta kém lắm, muốn xem sát nghĩa hay ho hãy sang nhà Meow iu hoặc Fox mỹ nhân )

Lúc tối Lạc bảo có để một cái stt đại khái có liên quan đến bài hát mới của Dương Thừa Lâm, đoạn sau ta thực ra ko hiểu ý bảo lắm, chỉ là trong đó có câu như thế này “@Hạ Hà: người muốn ta thoả mãn sao?” tình hình là ta chỉ nhớ có thế, hem nghĩ bảo sẽ xoá bên ta ko lưu lại rồi TT^TT

Meow iu đừng oánh ta TT____TT

Tóm lại ta đang vô cùng bấn loạn, hem bít các fan của đôi này thế nào a ;))